NGƯỜI ĐÀN BÀ KHÔNG CÒN THUỘC VỀ AI
Hoàng Thanh Hương
(Viết cho các bạn cùng cảnh )
Người đàn bà đã không thuộc về ai
Vẫn ấm áp như nắng mai buổi sớm
Vẫn xinh tươi một nét buồn không gợn
Đón Xuân về hoa rợn nở tỏa hương
Người đàn bà dù buồn vắng canh trường
Vẫn hát vui khúc tơ vương quan họ
Vẫn vui thơ mộng mơ nơi phố nhỏ
Một hồn thơ đồng vọng thuở xuân thì
Không thuộc về ai, vui vẻ bước đi
Chẳng nhớ lại những gì xưa cũ ấy
Con đường đời dẫu rộng dài biết mấy
Một mình em vẫn thấy chẳng đơn côi
Không thuộc về ai, chỉ một mình thôi
Vẫn mộng mơ son rỗi thời con gái
Làm duyên với đời xuân đi rồi lại
Chẳng cũ với ai, mãi giữ xuân nồng
Dẫu một mình vẫn thả mộng hư không
Tình vẫn thắm, tươi hồng cho thơ chở
Chào ngày mới bằng nụ cười rạng rỡ
Trên đường đời, em mơ chỉ mình em
NGƯỜI ĐÀN BÀ...
KHÔNG CÒN THUỘC VỀ AI ! (1)
VŨ LIÊN
Người đàn bà,,, không còn thuộc về ai
Thì đâu cần,,, nỗi ưu hoài nhung nhớ
Dấu trong tim một cuộc tình dang dở
Vẫn vững tin,,, dù đã lỡ xuân thì
Người đàn bà còn một chút tình si
Chẳng trao ai, mà ôm ghì trong dạ
Bởi em hiểu bến tình,,, nay xa lạ
Chớ liều mình, sẽ vấp ngã mà thôi
Không thuộc về ai,,, đâu có nghĩa đơn côi
Không lạc lõng giữa biển người sâu rộng
Người đàn bà, vẫn mang đầy ước vọng
Thản nhiên đi giữa sóng gió cuộc đời
Nụ cười buồn,,, như màu nắng tinh khôi
Dẫu phía trước hoàng hôn mờ,,, sương phủ.
Chưa bao giờ thấy mình là xưa cũ
Đôi vai gày... đâu rủ bỏ trần ai...
( 9/11/2020)
KHI ĐÀN BÀ CHẲNG THUỘC VỀ AI!
(Hình MH: Sưu tầm mạng)
Qua một thời đổ vỡ của tình yêu
Dù ôm hận rất nhiều tình dang dở
Còn ai nữa để cho em nhung nhớ
Vững lòng tin khi lỡ tuổi xuân thì
Mắt nhung sầu lúc nhớ mối tình si
Nếm cay đắng những gì thời con gái
Nếu ai đó có chê em từng trải
Ừ thế thôi… cãi lại chẳng được rồi
Người đàn bà… khi cuộc sống đơn côi
Quyết không để ai nói lời chì chiết
Ôm nỗi khổ chỉ riêng mình họ biết
Không nồng nàn… tha thiết thuở còn yêu
Chẳng thuộc ai…nên đâu có buồn nhiều
Vẫn lãng mạn… hồn phiêu đời mây gió
Vẫn vui hát …những bài ca quan họ
Cạn ly bia… dìu bước nhỏ quay cuồng
Dù con đường… em đi có lệ tuôn
Vẫn mơ mộng…vui buồn chiều tắt nắng
Quên ký ức… đau thương trong im lặng
Đón chút tình…sốt sắng tuổi hồi xuân .
(Thơ: Đoàn Văn Tiếp - Ngày: 11/11/2020)
Nhận xét
Đăng nhận xét